![]() | ![]() | ![]() |
Ê – đi- xơn là nhà bác học lừng danh của nước như thế nào ?

Nhà chưng học với bà cụ
1. Ê – đi- xơn là 1 trong nhà chưng học lừng danh người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, fan từ khắp nơi ùn ùn kéo cho xem.Có một bà cố kỉnh phải quốc bộ mười nhì cây số. Đến nơi, rứa mỏi quá, ngồi xuống vệ con đường bóp chân, đấm lưng thùm thụp.
Bạn đang xem: Nhà bác học ê đi xơn
2. Thời điểm ấy, Ê-đi-xơn bất chợt đi qua. Ông tạm dừng hỏi chuyện. Bà chũm nói :
- Già vẫn phải đi dạo gần bố giờ đồng hồ thời trang để được chú ý tận mắt chiếc đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn có tác dụng được chiếc xe chở fan già đi nơi này vị trí khác gồm phải như ý cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn đang còn xe ngựa chiến chở khách hàng chứ ?
- Đi xe pháo đấy thì nhỏ xíu mất. Già chỉ ý muốn có một thứ xe ko cần ngựa kéo và lại thật êm.
3. Nghe bà nắm nói vậy, tự dưng một ý nghĩ lóe lên trong đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- cầm cố ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ núm mà tôi nảy ra ý định làm một cái xe chạy bằng dòng điện đấy.
Bà cụ vô cùng kinh ngạc khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi fan khác.Lúc phân tách tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi sẽ mời rứa đi chuyến xe năng lượng điện đầu tiên.
4. Từ lần chạm mặt bà cụ, Ê – đi- xơn mài miệt với công việc chế chế tác xe điện thành công. Hôm demo xe điện, người ta xếp hàng dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà vắt dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi duy trì đúng lời hứa hẹn với nuốm rồi nhé !
Bà vắt cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Giờ đồng hồ thì già hoàn toàn có thể đi chơi một ngày dài với chiếc xe này rồi !
- Nhà bác học : người có hiểu biết sâu rộng về một hoặc các ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười cơ mà miệng cùng má hõm vào vị rụng không còn răng.
Mọi fan từ khắp khu vực kéo mang đến xem kết quả đó gì của ông ?

Nhà chưng học cùng bà cụ
1. Ê – đi- xơn là một nhà bác bỏ học danh tiếng người Mĩ. Lúc ông chế ra đèn điện, fan từ khắp địa điểm ùn ùn kéo mang lại xem.Có một bà rứa phải đi bộ mười hai cây số. Đến nơi, nạm mỏi quá, ngồi xuống vệ con đường bóp chân, đấm sườn lưng thùm thụp.
2. Thời gian ấy, Ê-đi-xơn chợt đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà vắt nói :
- Già đã phải đi dạo gần cha giờ đồng hồ đeo tay để được quan sát tận mắt loại đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn có tác dụng được cái xe chở tín đồ già đi khu vực này chỗ khác có phải như ý cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe chiến mã chở khách hàng chứ ?
- Đi xe cộ đấy thì bé mất. Già chỉ muốn có một máy xe ko cần ngựa kéo và lại thật êm.
3. Nghe bà nạm nói vậy, đột một ý nghĩ về lóe lên vào đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- thay ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ cố mà tôi nảy ra dự định làm một chiếc xe chạy bằng dòng năng lượng điện đấy.
Bà nạm vô cùng kinh ngạc khi thấy nhà chưng học cũng bình thường như mọi người khác.Lúc chia tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi đang mời cố kỉnh đi chuyến xe điện đầu tiên.
4. Tự lần gặp gỡ bà cụ, Ê – đi- xơn mải mê với công việc chế tạo ra xe điện thành công. Hôm kiểm tra xe điện, fan ta xếp hàng dài để sở hữ vé. Ê-đi-xơn mời bà cố kỉnh dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi duy trì đúng lời hứa hẹn với vắt rồi nhé !
Bà vậy cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Giờ thì già hoàn toàn có thể đi chơi một ngày dài với loại xe này rồi !
- Nhà bác bỏ học : người dân có hiểu biết sâu rộng về một hoặc các ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười nhưng miệng và má hõm vào bởi vì rụng không còn răng.
Nhà chưng học cùng bà cụ
1. Ê – đi- xơn là 1 nhà bác bỏ học khét tiếng người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, fan từ khắp nơi ùn ùn kéo mang đến xem.Có một bà núm phải đi dạo mười nhị cây số. Đến nơi, nắm mỏi quá, ngồi xuống vệ đường bóp chân, đấm lưng thùm thụp.
2. Thời điểm ấy, Ê-đi-xơn thốt nhiên đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà cầm cố nói :
- Già đã phải đi bộ gần cha giờ đồng hồ thời trang để được quan sát tận mắt loại đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn có tác dụng được chiếc xe chở tín đồ già đi khu vực này chỗ khác tất cả phải suôn sẻ cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách chứ ?
- Đi xe cộ đấy thì bé mất. Già chỉ mong mỏi có một máy xe không cần ngựa chiến kéo và lại thật êm.
3. Nghe bà cố gắng nói vậy, bất chợt một ý nghĩ về lóe lên vào đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- ráng ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ nuốm mà tôi nảy ra ý định làm một cái xe chạy bằng dòng điện đấy.
Bà cầm cố vô cùng kinh ngạc khi thấy nhà bác bỏ học cũng bình thường như mọi bạn khác.Lúc phân chia tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi sẽ mời nỗ lực đi chuyến xe điện đầu tiên.
4. Tự lần chạm mặt bà cụ, Ê – đi- xơn mê mải với các bước chế chế tạo xe điện thành công. Hôm chạy thử xe điện, người ta xếp sản phẩm dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà ráng dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi giữ lại đúng lời hứa với cầm cố rồi nhé !
Bà chũm cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Giờ đồng hồ thì già hoàn toàn có thể đi chơi một ngày dài với dòng xe này rồi !
- Nhà chưng học : người dân có hiểu biết sâu rộng về một hoặc các ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười cơ mà miệng với má hõm vào do rụng hết răng.

Nhà bác bỏ học cùng bà cụ
1. Ê – đi- xơn là 1 trong nhà bác học khét tiếng người Mĩ. Lúc ông chế ra đèn điện, bạn từ khắp khu vực ùn ùn kéo mang đến xem.Có một bà cầm cố phải đi bộ mười nhị cây số. Đến nơi, cụ mỏi quá, ngồi xuống vệ con đường bóp chân, đấm sườn lưng thùm thụp.
2. Thời điểm ấy, Ê-đi-xơn chợt đi qua. Ông tạm dừng hỏi chuyện. Bà thế nói :
- Già sẽ phải quốc bộ gần tía giờ đồng hồ để được nhìn tận mắt mẫu đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn có tác dụng được cái xe chở fan già đi nơi này chỗ khác gồm phải như ý cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách hàng chứ ?
- Đi xe cộ đấy thì nhỏ xíu mất. Già chỉ mong muốn có một sản phẩm xe không cần ngựa kéo và lại thật êm.
3. Nghe bà cụ nói vậy, bỗng dưng một ý nghĩ về lóe lên trong đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- nắm ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ chũm mà tôi nảy ra ý muốn làm một cái xe chạy bởi dòng năng lượng điện đấy.
Bà vắt vô cùng quá bất ngờ khi thấy nhà chưng học cũng thông thường như mọi tín đồ khác.Lúc chia tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi vẫn mời ráng đi chuyến xe điện đầu tiên.
4. Từ lần gặp bà cụ, Ê – đi- xơn mê mải với quá trình chế sinh sản xe điện thành công. Hôm chạy thử xe điện, tín đồ ta xếp hàng dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà chũm dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi giữ lại đúng lời hứa với thay rồi nhé !
Bà núm cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Tiếng thì già hoàn toàn có thể đi chơi cả ngày với dòng xe này rồi !
- Nhà bác bỏ học : người có hiểu biết sâu rộng lớn về một hoặc các ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười nhưng mà miệng với má hõm vào bởi rụng không còn răng.

Nhà bác bỏ học với bà cụ
1. Ê – đi- xơn là một trong những nhà chưng học nổi tiếng người Mĩ. Lúc ông chế ra đèn điện, tín đồ từ khắp chỗ ùn ùn kéo cho xem.Có một bà nắm phải đi bộ mười hai cây số. Đến nơi, thay mỏi quá, ngồi xuống vệ đường bóp chân, đấm sườn lưng thùm thụp.
2. Cơ hội ấy, Ê-đi-xơn đột đi qua. Ông tạm dừng hỏi chuyện. Bà cầm cố nói :
- Già vẫn phải đi dạo gần cha giờ đồng hồ thời trang để được chú ý tận mắt mẫu đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn có tác dụng được cái xe chở người già đi vị trí này chỗ khác tất cả phải như mong muốn cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn đang còn xe ngựa chiến chở khách hàng chứ ?
- Đi xe pháo đấy thì gầy mất. Già chỉ ước ao có một trang bị xe không cần con ngữa kéo và lại thật êm.
3. Nghe bà núm nói vậy, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên vào đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- cố kỉnh ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ núm mà tôi nảy ra dự định làm một chiếc xe chạy bằng dòng năng lượng điện đấy.
Bà nỗ lực vô cùng không thể tinh được khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi fan khác.Lúc chia tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi sẽ mời vậy đi chuyến xe điện đầu tiên.
4. Từ bỏ lần gặp mặt bà cụ, Ê – đi- xơn mê mải với các bước chế sản xuất xe năng lượng điện thành công. Hôm chạy thử xe điện, bạn ta xếp sản phẩm dài để sở hữ vé. Ê-đi-xơn mời bà cầm cố dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi giữ lại đúng lời hứa hẹn với cố kỉnh rồi nhé !
Bà cầm cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Giờ thì già có thể đi chơi một ngày dài với dòng xe này rồi !
- Nhà bác bỏ học : người có hiểu biết sâu rộng lớn về một hoặc các ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười mà lại miệng và má hõm vào vì chưng rụng hết răng.

Nhà bác học với bà cụ
1. Ê – đi- xơn là một trong những nhà chưng học khét tiếng người Mĩ. Lúc ông chế ra đèn điện, bạn từ khắp địa điểm ùn ùn kéo mang lại xem.Có một bà cầm phải quốc bộ mười nhị cây số. Đến nơi, nỗ lực mỏi quá, ngồi xuống vệ đường bóp chân, đấm lưng thùm thụp.
2. Dịp ấy, Ê-đi-xơn thốt nhiên đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà ráng nói :
- Già đang phải đi dạo gần tía giờ đồng hồ đeo tay để được chú ý tận mắt cái đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn làm cho được chiếc xe chở bạn già đi khu vực này khu vực khác gồm phải suôn sẻ cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn đang còn xe chiến mã chở khách chứ ?
- Đi xe đấy thì gầy mất. Già chỉ muốn có một sản phẩm xe không cần chiến mã kéo mà lại thật êm.
3. Nghe bà cầm nói vậy, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên vào đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- ráng ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ rứa mà tôi nảy ra dự định làm một chiếc xe chạy bởi dòng năng lượng điện đấy.
Bà cố kỉnh vô cùng kinh ngạc khi thấy nhà bác học cũng thông thường như mọi người khác.Lúc phân tách tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi vẫn mời cầm đi chuyến xe điện đầu tiên.
4. Từ lần gặp bà cụ, Ê – đi- xơn miệt mài với quá trình chế tạo thành xe năng lượng điện thành công. Hôm kiểm tra xe điện, fan ta xếp mặt hàng dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà ráng dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi giữ lại đúng lời hứa với cố kỉnh rồi nhé !
Bà cụ cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Giờ đồng hồ thì già có thể đi chơi một ngày dài với chiếc xe này rồi !
- Nhà bác học : người có hiểu biết sâu rộng lớn về một hoặc các ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười nhưng mà miệng cùng má hõm vào vì chưng rụng hết răng.
Nhà bác bỏ học cùng bà cụ
1. Ê – đi- xơn là một nhà bác bỏ học danh tiếng người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, bạn từ khắp địa điểm ùn ùn kéo đến xem.Có một bà cố kỉnh phải đi dạo mười nhị cây số. Đến nơi, cụ mỏi quá, ngồi xuống vệ đường bóp chân, đấm lưng thùm thụp.
2. Lúc ấy, Ê-đi-xơn chợt đi qua. Ông tạm dừng hỏi chuyện. Bà cụ nói :
- Già vẫn phải quốc bộ gần bố giờ đồng hồ đeo tay để được nhìn tận mắt dòng đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn làm cho được chiếc xe chở người già đi vị trí này chỗ khác có phải như ý cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn đang còn xe con ngữa chở khách chứ ?
- Đi xe cộ đấy thì tí hon mất. Già chỉ hy vọng có một thứ xe ko cần ngựa chiến kéo và lại thật êm.
3. Nghe bà ráng nói vậy, tự dưng một ý nghĩ về lóe lên trong đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- rứa ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ cố mà tôi nảy ra ý định làm một cái xe chạy bởi dòng năng lượng điện đấy.
Bà nắm vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi fan khác.Lúc phân chia tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi đã mời thế đi chuyến xe điện đầu tiên.
4. Từ lần chạm chán bà cụ, Ê – đi- xơn mải mê với quá trình chế chế tạo xe điện thành công. Hôm kiểm tra xe điện, người ta xếp sản phẩm dài để sở hữ vé. Ê-đi-xơn mời bà núm dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi giữ lại đúng lời hứa với vậy rồi nhé !
Bà cố kỉnh cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Giờ thì già có thể đi chơi cả ngày với cái xe này rồi !
- Nhà bác học : người dân có hiểu biết sâu rộng lớn về một hoặc các ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười mà miệng với má hõm vào vị rụng không còn răng.
Nhà chưng học cùng bà cụ
1. Ê – đi- xơn là 1 nhà bác học danh tiếng người Mĩ. Lúc ông chế ra đèn điện, tín đồ từ khắp khu vực ùn ùn kéo cho xem.Có một bà ráng phải quốc bộ mười hai cây số. Đến nơi, cố mỏi quá, ngồi xuống vệ mặt đường bóp chân, đấm sống lưng thùm thụp.
2. Thời gian ấy, Ê-đi-xơn bỗng dưng đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà nuốm nói :
- Già vẫn phải quốc bộ gần bố giờ đồng hồ thời trang để được chú ý tận mắt chiếc đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn làm được cái xe chở tín đồ già đi vị trí này chỗ khác bao gồm phải may mắn cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn đang còn xe ngựa chiến chở khách chứ ?
- Đi xe đấy thì nhỏ mất. Già chỉ ao ước có một thiết bị xe không cần ngựa chiến kéo mà lại thật êm.
3. Nghe bà cầm nói vậy, bỗng dưng một ý suy nghĩ lóe lên vào đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- cụ ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ gắng mà tôi nảy ra dự định làm một cái xe chạy bởi dòng năng lượng điện đấy.
Bà gắng vô cùng kinh ngạc khi thấy nhà chưng học cũng thông thường như mọi bạn khác.Lúc phân tách tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi đã mời chũm đi chuyến xe năng lượng điện đầu tiên.
4. Tự lần chạm chán bà cụ, Ê – đi- xơn mê mải với công việc chế tạo ra xe năng lượng điện thành công. Hôm test xe điện, fan ta xếp mặt hàng dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà cố dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi giữ đúng lời hứa hẹn với thay rồi nhé !
Bà chũm cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Tiếng thì già có thể đi chơi cả ngày với chiếc xe này rồi !
- Nhà bác học : người dân có hiểu biết sâu rộng lớn về một hoặc nhiều ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười nhưng mà miệng và má hõm vào vì rụng hết răng.
Nhà chưng học cùng bà cụ
1. Ê – đi- xơn là một trong nhà bác bỏ học nổi tiếng người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, fan từ khắp chỗ ùn ùn kéo đến xem.Có một bà cầm cố phải quốc bộ mười nhị cây số. Đến nơi, nạm mỏi quá, ngồi xuống vệ con đường bóp chân, đấm sống lưng thùm thụp.
2. Cơ hội ấy, Ê-đi-xơn đột đi qua. Ông tạm dừng hỏi chuyện. Bà cụ nói :
- Già đã phải đi bộ gần cha giờ đồng hồ để được chú ý tận mắt dòng đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn làm cho được cái xe chở bạn già đi vị trí này vị trí khác có phải may mắn cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách chứ ?
- Đi xe pháo đấy thì nhỏ mất. Già chỉ ý muốn có một máy xe không cần ngựa chiến kéo mà lại thật êm.
3. Nghe bà vắt nói vậy, tự dưng một ý nghĩ về lóe lên trong đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- cầm cố ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ cụ mà tôi nảy ra ý muốn làm một chiếc xe chạy bằng dòng năng lượng điện đấy.
Bà cầm vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi người khác.Lúc phân tách tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi đang mời nỗ lực đi chuyến xe năng lượng điện đầu tiên.
4. Tự lần gặp gỡ bà cụ, Ê – đi- xơn mài miệt với công việc chế chế tạo xe năng lượng điện thành công. Hôm chạy thử xe điện, tín đồ ta xếp mặt hàng dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà ráng dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi giữ lại đúng lời hứa hẹn với cố gắng rồi nhé !
Bà vậy cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Tiếng thì già rất có thể đi chơi một ngày dài với cái xe này rồi !
- Nhà bác bỏ học : người dân có hiểu biết sâu rộng lớn về một hoặc nhiều ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười mà miệng và má hõm vào vày rụng không còn răng.
Nhà bác bỏ học và bà cụ
1. Ê – đi- xơn là 1 nhà bác học khét tiếng người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, fan từ khắp khu vực ùn ùn kéo mang lại xem.Có một bà cố phải đi bộ mười nhị cây số. Đến nơi, cố kỉnh mỏi quá, ngồi xuống vệ mặt đường bóp chân, đấm sườn lưng thùm thụp.
2. Dịp ấy, Ê-đi-xơn bỗng dưng đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà cố gắng nói :
- Già đang phải đi bộ gần ba giờ đồng hồ thời trang để được nhìn tận mắt chiếc đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn làm cho được chiếc xe chở tín đồ già đi chỗ này nơi khác gồm phải suôn sẻ cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách hàng chứ ?
- Đi xe đấy thì nhỏ mất. Già chỉ ao ước có một thiết bị xe không cần chiến mã kéo và lại thật êm.
3. Nghe bà vậy nói vậy, hốt nhiên một ý nghĩ lóe lên trong đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- vậy ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ cố kỉnh mà tôi nảy ra ý định làm một cái xe chạy bằng dòng điện đấy.
Bà nạm vô cùng không thể tinh được khi thấy nhà chưng học cũng bình thường như mọi bạn khác.Lúc phân tách tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi đang mời nạm đi chuyến xe điện đầu tiên.
4. Từ lần gặp gỡ bà cụ, Ê – đi- xơn mải mê với các bước chế sản xuất xe năng lượng điện thành công. Hôm chạy thử xe điện, tín đồ ta xếp sản phẩm dài để sở hữ vé. Ê-đi-xơn mời bà cố kỉnh dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :